Khi thầy cô bị... bắt nạt
Theo đó, mạng xã hội xuất hiện các đoạn clip, hình ảnh nhóm người chạy xe máy lôi tự chế, rảo quanh các tuyến đường để trộm cắp như khung sắt, xe hủ tiếu nhà dân.Cùng ngày, trao đổi với Báo Thanh Niên, anh N.V.N (35 tuổi) người bị kẻ gian lấy trộm khung sắt bậc tam cấp cho biết, lúc 1 giờ 30 ngày 27.2, có nhóm 3 người chở nhau trên xe máy lôi tự chế chạy vào hẻm 221 Bình Thành (P.Bình Hưng Hòa B, Q.Bình Tân).Hai người sau đó đi bộ đến trước nhà anh N., đứng quan sát rồi khiêng khung sắt bậc tam cấp bỏ lên xe, rời đi. Việc bị lấy mất khung sắt bậc tam cấp khiến gia đình anh N. khó khăn trong việc đẩy xe ra vào nhà. Theo anh N. việc làm lại khung sắt bậc tam cấp mới cũng phải mất hơn 1 triệu đồng.Sau khi lấy cắp bậc tam cấp nhà anh N., đến khoảng 2 giờ 50 cùng ngày, một nhóm người lạ có ngoại hình tương đồng với nhóm trên, xuất hiện ở hẻm 93 đường Liên Khu 5-6 (P.Bình Hưng Hòa B) lấy xe hủ tíu của người dân để bên đường."Chúng đẩy xe hủ tíu đi được khoảng 100 mét thì người dân phát hiện nên bỏ lại, lên xe tẩu thoát", một người dân cho biết.Toàn bộ quá trình trộm cắp của nhóm người này được camera an ninh ghi lại. Sau khi xảy ra vụ việc, anh N. đã trình báo với lực lượng chức năng của P.Bình Hưng Hòa B. Vụ việc đang được công an xác minh, xử lý.Đội Khánh Hòa so kè đối thủ Biên Phòng sau giai đoạn 1 giải bóng chuyền nam VĐQG
Trao đổi với báo chí ngày 20.2, nguyên Thứ trưởng Bộ Nội vụ Nguyễn Tiến Dĩnh nhìn nhận việc nghiên cứu bỏ cấp huyện, sáp nhập tỉnh là tất yếu."Vừa qua T.Ư đã làm, bộ, ngành đang làm rồi. Trước đây thì tổ dân phố, thôn, xã, phường, quận, huyện đều làm rồi. Tất nhiên, phải tính tới cấp tỉnh, thành phố", ông Dĩnh nói, và cho rằng, mục tiêu của sắp xếp tinh gọn bộ máy vẫn là đảm bảo tinh, gọn, mạnh, hiệu năng, hiệu lực, hiệu quả, do đó cần tính toán cho phù hợp. * Nhiều ý kiến cho rằng, việc nghiên cứu bỏ cấp huyện là phù hợp vì đây là tầng nấc trung gian?Nguyên Thứ trưởng Bộ Nội vụ Nguyễn Tiến Dĩnh: Bộ Chính trị đã có kết luận yêu cầu nghiên cứu việc bỏ cấp trung gian là cấp huyện, mô hình chính quyền chỉ còn 3 cấp (T.Ư, tỉnh, cơ sở - phường, xã). Đa phần các quốc gia trên thế giới cũng là mô hình chính quyền hành chính 3 cấp.Đối với Việt Nam, nghiên cứu thì thấy đúng là cấp huyện là cấp trung gian, chức năng, nhiệm vụ, vai trò đúng là có nhiều hạn chế. Cấp tỉnh quyết cơ bản, từ ngân sách, chính sách địa phương, còn thực hiện chủ yếu ở cấp xã, trực tiếp nhất. Cấp huyện ở trung gian gần như không quyết được gì, ngân sách, chính sách chỉ chuyển tải từ tỉnh xuống cấp phường, xã.Việc tồn tại cấp trung gian là cấp huyện sẽ tạo ra độ trễ, thậm chí lực cản đối với thực hiện chính sách. Cho nên, nếu bỏ cấp trung gian này là phù hợp, tạo sự thông suốt luôn từ tỉnh xuống cơ sở.* Việc bỏ cấp huyện theo ông cần lưu ý vấn đề gì?- Vấn đề đặt ra là điều kiện để cấp xã thực hiện thế nào. Vì vấn đề thực hiện các chính sách của T.Ư, cấp tỉnh là đều cấp xã cả thì bộ máy và điều kiện hiện nay của nó thế nào là phải tính.Quan trọng nhất là phải tăng cường cho cấp xã, không chỉ con người, kinh phí mà tất cả điều kiện khác để thực hiện tốt nhiệm vụ, đáp ứng yêu cầu cao hơn. Hiện nay cấp xã đã phải tăng cường rồi chứ chưa nói tới việc là sau này bỏ cấp huyện.Có nhiều việc tỉnh có thể hỗ trợ, nhưng nhiều việc cấp cơ sở phải tự làm. Như công an, nếu bỏ cấp huyện thì chắc chắn sẽ đưa xuống xã nhiều chứ lên tỉnh ít. Công an xã hiện nay ít nhất là 5 người, có thể sắp tới phải hơn. Cũng như bộ máy công chức xã hiện nay từ 21 - 25 người, nếu bỏ cấp huyện thì phải hơn, vì nhiều việc hơn. Rồi chế độ chính sách, lương cũng phải khác…Nghĩa là phải thực hiện nhiều chính sách đồng bộ mới có thể đạt mục tiêu tinh, gọn, mạnh, hiệu lực, hiệu quả.* Với sáp nhập tỉnh, theo ông, nên sáp nhập những tỉnh nào là phù hợp?- Để xác định nhập tỉnh nào với tỉnh nào thì phải có tiêu chí. Trong đó có tiêu chí về quy mô dân số và diện tích nhưng cũng có những yếu tố đặc thù về văn hóa, lịch sử…Sau năm 1976, cả nước chỉ có 38 tỉnh, thành phố nhưng sau đó tách ra thành nhiều tỉnh, thành hơn vì điều kiện đi lại khó khăn, công nghệ, cơ sở hạ tầng chưa phát triển như hiện nay.Lúc đó tách ra là đáp ứng được yêu cầu thực tiễn. Như tỉnh Vĩnh Phú trước đây tách thì Vĩnh Phúc phát triển trước, giờ Phú Thọ cũng phát triển. Hay như Bắc Giang, Bắc Ninh trước đây là Hà Bắc, khi tách ra Bắc Ninh rất phát triển, những năm gần đây thì Bắc Giang phát triển rất mạnh. Hay như Hải Hưng ngày xưa tách ra thành Hải Dương và Hưng Yên thì Hải Dương phát triển trước, Hưng Yên gần đây cũng rất phát triển. Hay sâu nữa là Quảng Nam - Đà Nẵng tách ra cũng phát triển. Phú Khánh tách thành Khánh Hòa, Phú Yên… đều phát triển.Nhưng đến thời điểm này thì các tỉnh phát triển cũng đến giới hạn rồi, các nguồn lực cũng cạn nên cần không gian, dư địa phát triển mới. Chúng ta cũng đã có kinh nghiệm sáp nhập Hà Tây với Hà Nội năm 2008.* Theo ông có nên sáp nhập các tỉnh, thành để chỉ còn 38 tỉnh, thành như trước đây?- Tôi nghĩ trở về con số như cũ, 35 đến 38 tỉnh, thành là phù hợp. Tất nhiên, không nhất thiết tỉnh nào về lại tỉnh đó như trước mà sắp xếp phù hợp với đặc điểm của các tỉnh.
Xuất dầu ăn thừa cho Mỹ, Trung Quốc thu gần 390 triệu USD
Cô Lan dạy vật lý lớp chuyên văn của tôi ngày ấy thật sự rất đẹp, đẹp lắm ấy. Hồi đấy cô để tóc hơi xoăn, hôm thì cô để xõa xuống vai, đung đưa theo bước đi; hôm thì cô quấn tóc lên. Cổ cô trắng, đẹp.Tôi nhớ cô trang điểm nhẹ nhàng, nhìn rất tươi, lúc nào mắt cô cũng cười. Cô thường đi giày cao gót cỡ 10 cm mà toàn gót nhọn. Suốt mấy năm cấp 3, cô là cô giáo đẹp nhất trong mắt tôi.Khi cô mở lớp dạy nhảy ở trường, 1/3 lớp tôi rủ nhau đi học mỗi tuần 3 buổi chiều. Vì nhiều lý do, tôi và nhiều bạn không thể đi học nhảy ở lớp của cô, nhưng đám bạn tôi chơi thân đều đi học. Thế là vào mỗi giờ ra chơi, chúng tôi dạy lại nhau.Này là điệu foxtrot, quickstep chân phải nhanh như máy khâu… Này là điệu rock-and-roll tay xoay đều đẩy nhau xoay tròn… Này là điệu valse dặt dìu êm ái… Lớp toàn con gái ư? Không sao, có mấy đứa học bước chân nam, rồi chỉ cho mấy đứa khác. Không cần bật nhạc, chúng tôi thay nhau đếm nhịp: một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám. Hai, hai, ba, bốn, năm, sáu… Vui vẻ quên luôn cả thời gian.Rồi chuông vào lớp reo lên, chúng tôi giật mình khựng lại khi tiếng cô Lan vang lên ngoài cửa lớp: "Mấy đứa làm gì đấy? Học nhảy hả?". Cứ ngỡ cô sẽ trách móc gì đó, ai nấy chạy cuống lên về chỗ ngồi giả vờ nghiêm túc chuẩn bị học. Ngờ đâu cô gọi giật một bạn lại, rồi thong thả để cặp tài liệu đựng giáo án lên bàn giáo viên, lại thong thả bước xuống khỏi bục giảng đứng cạnh cô bạn đó. Cả lớp ngỡ ngàng khi cô bắt đầu tự mình hướng dẫn lại bước nhảy khi nãy của cô bạn nọ. Cứ thế, hai cô trò làm mẫu đủ các bước nhảy cơ bản của điệu valse trước lớp.Tất nhiên hôm ấy chúng tôi không học đủ thời lượng tiết học. Nhưng có hề gì, cô giáo hứa lần sau học bù, học đuổi, mà kịp thời gian thì sẽ lại hướng dẫn thêm một điệu nhảy nữa. Các khái niệm cơ bản về khiêu vũ của chúng tôi được mở đầu như thế, song song với các khái niệm vật lý khô khan.Cuối năm học lớp 12, khi chuẩn bị hồ sơ du học, tôi gặp cô để xin thư giới thiệu. Tính tôi nhát nên lúng túng, cô trêu tôi "học chùa" mấy điệu nhảy của cô mãi rồi còn gì. Rồi cô hẹn ngày đưa tôi tờ giấy cô nắn nót viết và ký tên, kèm theo lời dặn "đi sang Tây học thì nhớ học nhảy lại nhé, em có năng khiếu lắm đó". Những ngày học ở Pháp, bạn bè cùng xúm lại kể chuyện trường Ams, nhiều bạn trường khác đều ngạc nhiên vì sao chúng tôi có nhiều hoạt động vui thế, trong đó có học nhảy.Về sau, tôi cũng học khiêu vũ lại, học chung với một Amser mà sau này cùng tôi về chung một nhà. Thêm nhiều kỷ niệm đẹp và thơ, nhưng lâu lâu tôi vẫn nhớ về những bước nhảy đầu tiên tôi học từ cô giáo xinh đẹp mang tên một loài hoa duyên dáng hồi ấy, lòng thầm cảm ơn cô đã khiến cho những tháng năm học trò của chúng tôi tràn đầy niềm vui.Tôi mê nhảy từ rất lâu, mê đến mức nằm mơ cũng thấy việc đi học nhảy. Sau đó, tôi đi học nhảy với thầy Hiếu cua-rơ, thầy dạy thuần cổ điển. Tôi học được 9 tháng thì bắt đầu đi dạy nhảy lớp đầu tiên ở trường Hà Nội Amsterdam. Lúc đó là năm 1992.Việc tôi dạy nhảy cho học sinh trong trường cũng có người muốn cấm. Nhưng tôi đam mê nên không từ bỏ. Tôi dạy trên lớp học, dạy ở hành lang, dạy ở đường đi ra nhà tập thể thao… Thời điểm dạy ở trường, phải đợi các thầy cô bố trí xong các lớp học, còn phòng nào trống thì các bạn khiêu vũ lẳng lặng vào, im như cá vì bị kẹp giữa hai lớp học ở hai bên. Khó khăn là thế, khổ là thế mà các bạn ấy vẫn quyết tâm để học thì phải biết nhu cầu của học sinh lúc đó về khiêu vũ lớn như thế nào.Cô Nguyễn Thị Lan (giáo viên môn vật lý, Trường Hà Nội - Amsterdam)
Bảo Thanh là một trong những nữ diễn viên phim truyền hình đình đám của màn ảnh nhỏ phía bắc. Cách đây 5 năm, cô bất ngờ tuyên bố tạm dừng đóng phim để tập trung cho sân khấu và kinh doanh. Quyết định này khiến nhiều khán giả tiếc nuối, bởi cô là một trong những cái tên bảo chứng rating cho phim truyền hình Việt Nam với loạt vai diễn xuất sắc trong Sống chung với mẹ chồng, Về nhà đi con, Hợp đồng hôn nhân, Người phán xử, Đôi mắt âm dương…Cô từng chia sẻ trên trang cá nhân rằng, ở thời điểm đó, cô muốn tập trung chăm sóc con cái và tận hưởng cuộc sống bên chồng con sau nhiều năm cống hiến cho nghệ thuật.Không chỉ vậy, nữ diễn viên cũng mong muốn toàn tâm với sân khấu - nơi cô từng được đào tạo bài bản tại Đại học Sân khấu - Điện ảnh Hà Nội. Dù không đóng phim nhưng Bảo Thanh vẫn có những lần xuất hiện tại một số sự kiện của giới nghệ thuật, đặc biệt là các hoạt động liên quan đến sân khấu kịch tại Nhà hát kịch Công an nhân dân, nơi cô vẫn đam mê và theo đuổi.Ngừng đóng phim vào năm 2020, Bảo Thanh không chỉ dành thời gian cho gia đình mà còn chuyển hướng sang kinh doanh. Cô đầu tư vào lĩnh vực bất động sản, thời trang và làm đẹp.Trên trang cá nhân, nữ diễn viên Về nhà đi con không ít lần khiến người hâm mộ trầm trồ khi khoe loạt tài sản giá trị. Vào năm 2023, cô từng chia sẻ niềm vui khi mua thêm nhà, sở hữu một chiếc BMW màu đỏ.Ngoài sự nghiệp, Bảo Thanh còn được ngưỡng mộ bởi cuộc sống gia đình viên mãn. Kết hôn từ khi còn khá trẻ, cô luôn giữ hình ảnh một người phụ nữ hiện đại, vừa giỏi việc nhà, vừa giỏi kiếm tiền. Trên mạng xã hội, nữ diễn viên thường xuyên chia sẻ những khoảnh khắc hạnh phúc bên chồng và hai con. Cô dành nhiều thời gian để chăm sóc con cái, đưa các bé đi du lịch và trải nghiệm những điều mới mẻ. Không ít lần, Bảo Thanh khiến dân mạng thích thú khi đăng tải những câu chuyện đáng yêu về hai con và cuộc sống gia đình đầy tiếng cười.Dù không còn xuất hiện thường xuyên trên màn ảnh nhỏ, nhưng Bảo Thanh vẫn giữ được sức hút đặc biệt với khán giả. Cô hoạt động sôi nổi trên mạng xã hội, thường xuyên giao lưu với người hâm mộ và cập nhật về cuộc sống cá nhân. Mỗi bài đăng của nữ diễn viên đều nhận được nhiều sự quan tâm, cho thấy cô vẫn là một cái tên được yêu thích dù không còn đóng phim.Ngoài ra, Bảo Thanh cũng tham gia một số chương trình, sự kiện nghệ thuật khi có cơ hội. Theo Bảo Thanh, điều này giúp cô không bị lãng quên trong lòng khán giả, đồng thời duy trì sự kết nối với nghề diễn.Sau 5 năm tạm rời xa màn ảnh, nhiều người vẫn mong chờ ngày Bảo Thanh quay trở lại với phim truyền hình. Theo chia sẻ của nữ chính Về nhà đi con, cô sẽ quay lại màn ảnh nhỏ sớm nhất có thể sau khi đã sẵn sàng và ổn định mọi thứ trong cuộc sống.Diễn viên sinh năm 1990 từng nhận giải thưởng Nữ diễn viên ấn tượng VTV Awards với vai diễn Mi Vân trong Sống chung với mẹ chồng và vai Thư trong phim Về nhà đi con. Cô còn thắng giải Diễn viên phụ xuất sắc tại Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 13.
Đằng sau kế hoạch báo thù Israel của chỉ huy Hamas
Từng bán hoa, quà nhiều năm tại đây, Trương Định (30 tuổi), ngụ tại TP.Thủ Đức, cho biết năm nay vẫn tiếp tục bày bán hoa cho ngày 8.3. Mặt hàng chủ lực của Định bán là hoa hồng được làm từ sáp và giấy. Năm nay, anh mang hơn 300 bó hoa đến đây để bán. Sở dĩ anh Định bán các loại giống năm ngoái vì xu hướng chọn hoa sáp, giấy vẫn còn "hot", được nhiều bạn trẻ ưa chuộng và "cháy hàng" trong ngày 8.3.